-
Giáo viên và căn bệnh nghề nghiệp
Cứ mỗi năm đến độ 20/11 là lòng tôi lại trào lên một cảm giác bâng khuâng khó tả. Ngày hiến chương nhà giáo, ngày chúng ta tôn vinh “nghề lái đò” mà cả xã hội cho đó là nghề cao quý trong những nghề cao quý. Dòng ký ức xa xưa chợt ùa về với những hình ảnh thầy cô, nghĩ về cuộc đời chèo đò không vụ lợi và cũng nghĩ về nghề của mình. Hơn 15 năm gắn bó với nghề giáo, tôi thấy vui và hạnh phúc vì đã đào tạo được bao thế hệ học trò thành tài. Nhưng cũng vì đặc tính nghề nghiệp mà tôi mắc phải một căn bệnh mãn tính: bệnh viêm họng - viêm amidan.
Trường tôi dạy nằm ở một huyện thuộc tỉnh Lâm Đồng, quanh năm bao phủ bởi lớp sương trắng dày đặc vào buổi sáng. Công việc nghề giáo khiến tôi phải luôn nói nhiều, ngày nào cũng phải nói cộng thêm khí hậu lúc nào cũng lạnh lạnh nên lúc nào họng cũng khó chịu. Biểu hiện ban đầu của tôi là nóng rát ở cổ họng, miệng khô. Do chủ quan nên tôi chỉ ra tiệm thuốc gần đó mua vài liều về uống. Cảm thấy cũng bớt nên không để ý tới. Mỗi ngày phải đứng lớp mấy tiếng đồng hồ, nói khan cả cổ nên bệnh cứ tái đi tái lại. Mãi cho đến khi sau một lần đi liên hoan với lớp, uống chút nước ngọt có gaz và đá lạnh tôi lên cơn đau rát cổ họng khó chịu. Nặng hơn là còn bị sốt và đau đầu ba hôm liền. Lo sợ về căn bệnh của mình, tôi liền viết đơn xin nghỉ phép vài hôm để lên thành phố khám. Tôi được bác sĩ kết luận rằng mình đã bị viêm amidan, cổ họng và amidan sưng đỏ nên có nguy cơ phải cắt bỏ amidan.
Bác sĩ chẩn đoán tôi bị viêm amidan
Tôi cảm thấy sợ hãi khi nghĩ đến phải nằm trên bàn phẩu thuật. Tôi đã nghe nhiều người nói về căn bệnh này và việc phải cắt bỏ amidan sẽ ảnh hưởng đến thanh quản của mình như thế nào. Trước tình hình đó tôi xin bác sĩ cho tôi dùng trước thuốc uống rồi tùy vào tình hình sẽ quay lại tái khám. Bác sĩ cũng đồng ý và kê cho tôi một đơn thuốc uống trong 1 tháng với đủ loại xanh xanh đỏ đỏ. Sau khi trở về tôi cũng cố gắng dùng thuốc đều đặn, tình hình cũng dần dần khả quan hơn. Ấy vậy mà sau khi hết thuốc được 1 tháng bệnh lại quay trở lại và còn nặng hơn trước, miệng lúc nào cũng khô còn cổ cứ ran rát, đau khi nuốt nước bọt. Đôi lúc tôi cảm thấy sốt và nhức đầu dữ dội nên thỉnh thoảng lại xin nghỉ gây ảnh hưởng đến tiến độ công việc rất nhiều. Giờ đây mỗi khi chuẩn bị lên lớp là tôi lại có chút gì đó hoang mang, không dám nói nhiều và nói to, vì thế mà chất lượng bài dạy của tôi không còn tốt như trước.
Tôi dùng nhiều loại thuốc tây trong một thời gian dài
Tôi từ bỏ thuốc tây chuyển qua dùng thuốc nam. Đến tiệm thuốc bắc bốc vài thang thuốc về, lục đục đun sắc được mấy thang uống cũng chẳng thấy đỡ, đã vậy còn phải bỏ công ra sắc rất mất thời gian. Thế là chỉ uống được mấy thang, số còn lại vẫn còn đó chưa dùng đến. Một lần đến nhà cô Hiệu trưởng chơi, tôi có thấy cô đặt 1 lọ thuốc trên bàn. Hỏi ra mới biết cô cũng bị viêm họng mãn tính uống thuốc tây không khỏi, nhưng thời gian qua cô có đặt mua sản phẩm hỗ trợ điều trị viêm họng của Đông y Thanh Tuấn ở Bà Rịa – Vũng Tàu. Cô nói: “Sản phẩm uống rất tốt, chị đã dùng được 1 tháng và thấy đỡ rất nhiều, không còn đau hay rát cổ họng nữa. Chị vừa mới đặt thêm 2 hộp để dùng tiếp cho dứt điểm, nếu em muốn chị sẽ cho em số điện thoại và website của Đông Y Thanh Tuấn, em có thể lên tìm hiểu thêm”. Mừng như bắt được vàng, tôi liền lên mạng tìm hiểu về sản phẩm và gọi liền đến hotline. Khi đó tôi được tư vấn rất nhiệt tình và khuyên tôi nên dùng trước một tháng để thấy được sự hiệu quả rõ rệt nhất của sản phẩm. Ngày hôm nay, khi tôi viết bài viết này là đã hơn 1 tuần tôi dùng hết sản phẩm, thật sự tôi thấy rất hài lòng vì sản phẩm đông y đã được bào chế sẵn, không cần phải đun nấu hay sắc gì nữa. Lọ sản phẩm cũng rất nhỏ gọn, tôi có thể mang theo khi lên lớp để thuận tiện uống đúng giờ. Tôi rất cảm ơn Đông y Thanh Tuấn đã bào chế ra loại sản phẩm hiệu quả này, tôi sẽ giới thiệu cho đồng nghiệp dùng loại sản phẩm tốt này.
Ngày đăng: 03-10-2016 2,087 lượt xem